Có lẽ tôi viết những dòng tâm sự này sẽ nhận được sự đồng cảm của không ít người đã rơi vào hoàn cảnh như tôi và chắc sẽ nhận được rất nhiều cái nhìn, đánh giá của không nhỏ số đông. Việc sinh ra chiếc còi xe ô tô là để cảnh báo, là tiêu chuẩn bắt buộc phải có khi xuất xưởng một chiếc bốn banh nhưng không có một hướng dẫn, tiêu chuẩn nào nói lên rằng một ngày bạn phải bấm còi bao lần, bóp trong hoàn cảnh nào. Đó là nguyên tắc xử sự, kinh nghiệm khi tham gia giao thông và ý thức với cộng đồng của mỗi người lái xe. Chả thế mà có những nơi cầm bóp còi hay đã có những chương trình cổ động không còi khi tham gia giao thông được tổ chức một cách quy mô và rầm rộ.
Ấy thế mà đâu đó người ta vẫn vô tư bấm, bóp như chưa bao giờ được bóp còi mặc kệ phía trước tay lái là tai nạn, là xe máy đổ của những vụ va chạm mà những chủ nhân chiếc xe máy kia đang cố di chuyển vào lề đường khi mà cơ thể đang bị trầy xước.
Tôi cũng đã từng gặp một trường hợp như vậy, đó là một ngày cuối tuần trời mưa tầm tã khi đang đi chở rau, củ, thịt về cho quán cơm của vợ tôi thay cho cậu nhân viên phải vội về quê lúc người nhà mắc bạo bệnh. Với sức lực 'trói gà không chặt' của một thằng chuyên vùi đầu vào mấy quyển sách và nghiên cứu thì ra đường để gồng gánh hàng tá thứ đồ như vậy quả là một kỳ tích. Đang bon bon trên đường thì chiếc xe máy của tôi bỗng ngã nhào vì một chiếc ổ voi, cơ man nào rau cỏ, thịt cá văng vẩy ra đường bên cạnh chiếc kính cận đã ướt nhờ vì nước mưa. Tôi lồm cồm ngồi dậy, dựng xe lên và nhanh chóng di chuyển vào lề phải. Có nhanh đến mấy thì cũng chẳng thể nào làm hài lòng các bác bốn bánh phía sau khi một bản giao hưởng của đủ loại còi thậm chí có cả còi của mấy bác taxi phát ra thứ âm thanh giật bắn dội vào tai tôi thậm chí có ông lái xe còn thò đầu ra cửa kính tặng tôi vài câu chửi thề.
Thế đấy các bác ạ, cũng vì hoàn cảnh vì cuộc sống mưu sinh của gia đình mà cái thằng tôi ra đường và cũng vội về để cho kịp bữa trưa của quán cơm bụi của bà vợ. Ai cũng vội vì cuộc sống, thời gian vốn chẳng đợi ai nhưng nếu như những chiếc 4 bánh với điều hòa mát lạnh, mưa không đến mặt cho e 1-2 phút để định thần và đưa xe vào lề đường có lẽ sẽ đẹp hơn thay vì hành động bấm và bóp của các bác.
Tôi còn nhớ ở đâu đó rằng cả đoàn xe dừng lại trên đường để có thời gian cho những chú rùa băng qua. Đừng nói là họ không vội, không bận rộn nhưng tất thảy đó là những quy tắc xử sự mà chúng ta dành cho nhau. ĐỪNG CÒI KHI CHƯA THỰC SỰ CẦN THIẾT các bác nhé!
>>> Chuyện lạ lùng trên cao tốc tại Việt Nam
Theo Độc giả Đinh Nam